Chàng trai dứt bỏ mối tình 5 năm vì bạn gái quá nghèo

Lời tự thú của một anh chàng “trót” để có thể tiền nong quyết định hôn nhân được đăng tải trên trang confession của trường ĐH Kinh tế Quốc dân gần đây lôi kéo sự để ý đặc thù của cộng đồng mạng.

Tôi đã bỏ em nhằm mục đích là lấy một người vợ giàu. Giờ này tôi đang đi du hý cùng nhà bên vợ, ăn xong bữa trưa ở khách sạn, uống vài ly xong tôi lại chẳng thể không nhớ tới em. phòng khám chúng tôi học cùng K49, yêu nhau được 5 năm, là quãng thời kì nhiều khốn khó khăn nhưng đầy kỉ niệm. Nhà hai đứa đều chẳng dư dả gì, dù em mang tai mang tiếng ở HN nhưng là vùng ven nên gia đình làm ruộng . Em chưa bao giờ đòi hỏi tôi sắm mua quà cáp gì đắt tiền, đi ăn em cũng tự chọn chỗ nào rẻ rồi bảo tôi đưa đi, tối về chỉ cần tậu cho bắp ngô nướng cũng vui cả đêm. Em chịu khó hỏi han chăm nom tôi hằng ngày, thi thoảng lại thấy nấu đồ mang qua phòng trọ. Suốt thời kì học đh tôi đã hạnh phúc với chọn lựa của mình, tin rằng tôi sẽ lấy em làm vợ, chẳng hề tính toán.

Nhưng ra trường chỉ 2 năm, thay đổi môi trường đã khiến tôi đổi thay nghĩ suy từ khi nào không hiểu . Chỉ biết tôi khởi đầu thấy ngượng ngùng lúc đồng nghiệp hỏi người yêu ở đâu, nhà làm gì. Nói đến đây chắc đã nhiều người muốn khiêu vũ lên chửi bới tôi rồi nhỉ?

Tôi đã thấy mình khác khác khi nghe một số ông bạn nhắc dẫn về quê, người thương tậu tặng ba má em út đủ thứ thuốc men áo quần , lấy nhau thì bên ngoại cho cái xe cho cái nhà không thì cũng đổ đến tk cho cháu ngoại. Tôi bắt đầu so sánh mình với mấy thằng bạn, mẫu mã tôi rất khá , đầu óc cũng thường nhưng chuyện trò khéo. Và tình cảm với em cứ thế dành chỗ cho lo liệu của tôi. Tôi đã biện minh, đấu tranh cho sự tư lợi của mình rằng ví như tôi lấy em, cả hai lương hai chục củ thì lấy gì nuôi nấng con mẫu , nhà cửa cũng không, tôi còn bác mẹ và 2 em trai ở quê, em cũng như vậy .

Chỗ làm của tôi có tương đối nhiều nữ và có một cô sống gần phòng trọ của tôi. Vài lần trời lạnh cô đi taxi đi làm, khi về tắc đường nên tôi yêu cầu đưa về nhà. Cô khá xinh và ra dáng tiểu thư, chuyện trò nhẹ nhõm . Dần dần tôi và cô có inbox riêng, hẹn đi ăn trưa. Có lần cô mời tôi tới nhà, tôi đã choáng ngợp khi đấy , cặp vợ chồng cô phong lưu quá sức tưởng tượng của tôi. Tôi đã trở thành dễ dãi và tán tỉnh cô ra mặt hơn trước. Được 5 tháng thì tình nhân tôi Mọi người có thể phát hiện ra chuyện, em không nói một lời. Theo phản xạ bình thường , tôi vẫn lấy lí do giải thích là bạn cơ quan và xin lỗi em. Nhưng em chỉ đứng yên ổn nhìn tôi rồi đi về. Đêm hôm đấy , em nhắn tin cho tôi: Em không có gì để nói, chúc anh hạnh phúc. Mọi chuyện kết thúc nhanh gọn nhẹ, như là mới yêu vài tuần. Tôi nghĩ em sẽ gào khóc oán trách tôi, nhưng chắc bây giờ em cũng không quá khẩn thiết . Tôi luôn tự diễn dịch ra lí do để bào chữa cho sự hèn mạt của bản thân như vậy . từ đó không ai liên lạc với ai nữa.

Cô đồng nghiệp biết chuyện, chúng tôi thả phóng mọi thứ và điên cuồng yêu đương, cô có em bé . Và thế là phòng khám chúng tôi công ty đám cưới. Bạn bè có đứa chửi, có đứa khen, vợ chồng tôi hết sức chấp thuận vì cô con dâu mới. Tôi tự gạt đi lòng tự tôn và nghĩ suy bản thân là thằng đào mỏ rằng : Vợ tôi yêu tôi. Thế là đủ. đến giờ , chúng tôi đã lấy nhau được 1 năm, các chuyên gia sống ở chung cư cao cấp nhà ngoại tậu , tài xế của vợ vì vợ tôi không rõ lái. Tôi bỏ việc chỗ cũ, cun cút về làm cho bố vợ. Mỗi tháng tôi gửi được 5tr về cho bác mẹ . Mọi chuyện vẫn hằng ngày tiếp diễn ví như tôi không gặp lại em.

Hôm đó tôi đang trong siêu thị thì chạm mặt em, em gầy hốc hác, em vẫn nhìn tôi chiếc nhìn của ngày rốt cuộc rồi nước mắt cứ thế tuôn ra không thành tiếng. Tôi định ấp ủ lấy em nhưng em đã chạy đi, ừ tôi làm gì còn tư cách gì. Sau hôm ấy tôi có nói chuyện lại với bạn thân của em thì mới biết em sau chia tay em đã khổ sở thế nào.

Tôi sẽ không nhắc thêm ra đây làm gì nữa, vì sự dằn vặt hằng ngày đã đủ lắm rồi. lúc có tình cảm, thì tôi vứt bỏ chạy theo tiền. lúc có tiền rồi, nhưng chỉ là do sự tính toán đơn kép của mình, tôi lại thấy điếm nhục hơn bao giờ hết. té ra ngưu tầm ngưu mã tầm mã, đi làm chỗ bố vợ mọi người nhìn tôi bằng con mắt khác. một số cánh dựa khá vợ chơi với nhau và một số hậu quả nghiêm trọng ông tự lập chơi với nhau. té ra tôi chẳng yêu vợ tôi, tôi chỉ yêu tiền và vẻ ngoại hình của cô ấy mà thôi. té ra người yêu tôi đã cam chịu thống khổ mà cương quyết không than trách nửa lời với tôi. Giờ tôi mới tỉnh ra thì cũng muộn.

Giờ này tôi chỉ mong em sẽ sớm tìm được người chồng tử tế và sống hạnh phúc hơn trong quãng đời còn lại.

Anh xin lỗi, NL!.